хꙑщьникъ
See also: хищник
Old Church Slavonic
Etymology
Inherited from Proto-Slavic *xyťьnikъ.
Noun
хꙑщьникъ • (xyštĭnikŭ) m
Declension
| singular | dual | plural | |
|---|---|---|---|
| nominative | хꙑщьникъ xyštĭnikŭ |
хꙑщьника xyštĭnika |
хꙑщьници xyštĭnici |
| genitive | хꙑщьника xyštĭnika |
хꙑщьникоу xyštĭniku |
хꙑщьникъ xyštĭnikŭ |
| dative | хꙑщьникоу, хꙑщьникови xyštĭniku, xyštĭnikovi |
хꙑщьникома xyštĭnikoma |
хꙑщьникомъ xyštĭnikomŭ |
| accusative | хꙑщьникъ, хꙑщьника xyštĭnikŭ, xyštĭnika |
хꙑщьника xyštĭnika |
хꙑщьникꙑ xyštĭniky |
| instrumental | хꙑщьникомъ xyštĭnikomŭ |
хꙑщьникома xyštĭnikoma |
хꙑщьникꙑ xyštĭniky |
| locative | хꙑщьницѣ xyštĭnicě |
хꙑщьникоу xyštĭniku |
хꙑщьницѣхъ xyštĭnicěxŭ |
| vocative | хꙑщьниче xyštĭniče |
хꙑщьника xyštĭnika |
хꙑщьници xyštĭnici |
Synonyms
- въхꙑщьникъ (vŭxyštĭnikŭ)
Related terms
- хꙑщение (xyštenije)
Descendants
- Russian: хищник (xiščnik)
References
- Старославянский словарь (по рукописям X-XI веков), Русский язык, Москва 1994