تثقيف
Arabic
Noun
تَثْقِيف • (taṯqīf) m
- verbal noun of ثَقَّفَ (ṯaqqafa) (form II)
Declension
| singular | basic singular triptote | ||
|---|---|---|---|
| indefinite | definite | construct | |
| informal | تَثْقِيف taṯqīf |
التَّثْقِيف at-taṯqīf |
تَثْقِيف taṯqīf |
| nominative | تَثْقِيفٌ taṯqīfun |
التَّثْقِيفُ at-taṯqīfu |
تَثْقِيفُ taṯqīfu |
| accusative | تَثْقِيفًا taṯqīfan |
التَّثْقِيفَ at-taṯqīfa |
تَثْقِيفَ taṯqīfa |
| genitive | تَثْقِيفٍ taṯqīfin |
التَّثْقِيفِ at-taṯqīfi |
تَثْقِيفِ taṯqīfi |