تلبين
Arabic
Noun
تَلْبِين • (talbīn) m
- verbal noun of لَبَّنَ (labbana) (form II)
Declension
| singular | basic singular triptote | ||
|---|---|---|---|
| indefinite | definite | construct | |
| informal | تَلْبِين talbīn |
التَّلْبِين at-talbīn |
تَلْبِين talbīn |
| nominative | تَلْبِينٌ talbīnun |
التَّلْبِينُ at-talbīnu |
تَلْبِينُ talbīnu |
| accusative | تَلْبِينًا talbīnan |
التَّلْبِينَ at-talbīna |
تَلْبِينَ talbīna |
| genitive | تَلْبِينٍ talbīnin |
التَّلْبِينِ at-talbīni |
تَلْبِينِ talbīni |