حفاف
Arabic
Noun
حِفَاف • (ḥifāf) m
- verbal noun of حَفَّ (ḥaffa) (form I)
Declension
| singular | basic singular triptote | ||
|---|---|---|---|
| indefinite | definite | construct | |
| informal | حِفَاف ḥifāf |
الْحِفَاف al-ḥifāf |
حِفَاف ḥifāf |
| nominative | حِفَافٌ ḥifāfun |
الْحِفَافُ al-ḥifāfu |
حِفَافُ ḥifāfu |
| accusative | حِفَافًا ḥifāfan |
الْحِفَافَ al-ḥifāfa |
حِفَافَ ḥifāfa |
| genitive | حِفَافٍ ḥifāfin |
الْحِفَافِ al-ḥifāfi |
حِفَافِ ḥifāfi |