หูตึง
Thai
Etymology
From
หู
(
hǔu
)
+
ตึง
(
dtʉng
)
.
Pronunciation
Orthographic
หูตึง
h ū t ụ ŋ
Phonemic
หู-ตึง
h ū – t ụ ŋ
Romanization
Paiboon
hǔu-dtʉng
Royal Institute
hu-tueng
(
standard
) IPA
(key)
/huː˩˩˦.tɯŋ˧/
(R)
Adjective
หู
ตึง
• (
hǔu-dtʉng
) (
abstract noun
ความหูตึง
)
hard
of
hearing
.