widcuþ
Old English
Etymology
Pronunciation
- IPA(key): /ˈwiːdˌkuːθ/
Noun
wīdcūþ m
Declension
Declension of wīdcūþ — Strong
| Singular | Masculine | Feminine | Neuter |
|---|---|---|---|
| Nominative | wīdcūþ | wīdcūþ | wīdcūþ |
| Accusative | wīdcūþne | wīdcūþe | wīdcūþ |
| Genitive | wīdcūþes | wīdcūþre | wīdcūþes |
| Dative | wīdcūþum | wīdcūþre | wīdcūþum |
| Instrumental | wīdcūþe | wīdcūþre | wīdcūþe |
| Plural | Masculine | Feminine | Neuter |
| Nominative | wīdcūþe | wīdcūþa, wīdcūþe | wīdcūþ |
| Accusative | wīdcūþe | wīdcūþa, wīdcūþe | wīdcūþ |
| Genitive | wīdcūþra | wīdcūþra | wīdcūþra |
| Dative | wīdcūþum | wīdcūþum | wīdcūþum |
| Instrumental | wīdcūþum | wīdcūþum | wīdcūþum |
Declension of wīdcūþ — Weak