إحقاق
Arabic
| Root |
|---|
| ح ق ق (ḥ q q) |
| 22 terms |
Noun
إِحْقَاق • (ʔiḥqāq) m
- verbal noun of أَحَقَّ (ʔaḥaqqa) (form IV)
Declension
| singular | basic singular triptote | ||
|---|---|---|---|
| indefinite | definite | construct | |
| informal | إِحْقَاق ʔiḥqāq |
الْإِحْقَاق al-ʔiḥqāq |
إِحْقَاق ʔiḥqāq |
| nominative | إِحْقَاقٌ ʔiḥqāqun |
الْإِحْقَاقُ al-ʔiḥqāqu |
إِحْقَاقُ ʔiḥqāqu |
| accusative | إِحْقَاقًا ʔiḥqāqan |
الْإِحْقَاقَ al-ʔiḥqāqa |
إِحْقَاقَ ʔiḥqāqa |
| genitive | إِحْقَاقٍ ʔiḥqāqin |
الْإِحْقَاقِ al-ʔiḥqāqi |
إِحْقَاقِ ʔiḥqāqi |