تلقيب
Arabic
Noun
تَلْقِيب • (talqīb) m
- verbal noun of لَقَّبَ (laqqaba) (form II)
Declension
| singular | basic singular triptote | ||
|---|---|---|---|
| indefinite | definite | construct | |
| informal | تَلْقِيب talqīb |
التَّلْقِيب at-talqīb |
تَلْقِيب talqīb |
| nominative | تَلْقِيبٌ talqībun |
التَّلْقِيبُ at-talqību |
تَلْقِيبُ talqību |
| accusative | تَلْقِيبًا talqīban |
التَّلْقِيبَ at-talqība |
تَلْقِيبَ talqība |
| genitive | تَلْقِيبٍ talqībin |
التَّلْقِيبِ at-talqībi |
تَلْقِيبِ talqībi |