သစ်ကိုင်း

Burmese

Etymology

သစ် (sac, wood) +‎ ကိုင်း (kuing:, branch, limb).

Pronunciation

  • Phonetic respelling: သစ်ဂိုင်း
  • IPA(key): /θɪʔɡáɪɴ/
  • Romanization: MLCTS: sackuing: • ALA-LC: sacʻkuiṅʻʺ • BGN/PCGN: thitgaing: • Okell: thiʔkaìñ

Noun

သစ်ကိုင်း • (sackuing:)

  1. branch, bough

Further reading