сѫдьба
See also: судьба
Old Church Slavonic
Etymology
From сѫдити (sǫditi).
Noun
сѫдьба • (sǫdĭba) f
Declension
| singular | dual | plural | |
|---|---|---|---|
| nominative | сѫдьба sǫdĭba |
сѫдьбѣ sǫdĭbě |
сѫдьбꙑ sǫdĭby |
| genitive | сѫдьбꙑ sǫdĭby |
сѫдьбоу sǫdĭbu |
сѫдьбъ sǫdĭbŭ |
| dative | сѫдьбѣ sǫdĭbě |
сѫдьбама sǫdĭbama |
сѫдьбамъ sǫdĭbamŭ |
| accusative | сѫдьбѫ sǫdĭbǫ |
сѫдьбѣ sǫdĭbě |
сѫдьбꙑ sǫdĭby |
| instrumental | сѫдьбоѭ sǫdĭbojǫ |
сѫдьбама sǫdĭbama |
сѫдьбами sǫdĭbami |
| locative | сѫдьбѣ sǫdĭbě |
сѫдьбоу sǫdĭbu |
сѫдьбахъ sǫdĭbaxŭ |
| vocative | сѫдьбо sǫdĭbo |
сѫдьбѣ sǫdĭbě |
сѫдьбꙑ sǫdĭby |